More
    HomeGameLịch sử WarCraft – Chương IV: Liên Minh Và Đại Tộc

    Lịch sử WarCraft – Chương IV: Liên Minh Và Đại Tộc

    Rate this post

    the-history-of-warcraft-04

    Danh sách các chương:

    Phần 1: Cánh Cổng Bóng Tối và Sự Sụp Đổ của thành Gió Bão

    Khi Kil’jaeden chuẩn bị cho Đại Tộc xâm lược Azeroth, linh hồn Medivh tiếp tục chiến đấu với Sargeras. Vua Llane, vị quốc vương cao quý xứ Gió Bão, trở nên cảnh giác với bóng tối đang ảnh hướng tới linh hồn người bạn cũ của mình. Vua Llane chia sẻ mối lo âu với Anduin Lothar, hậu duệ cuối cùng của dòng dõi Arathi, vị tướng là cánh tay phải của ông. Dù vậy, cả hai cũng không tưởng tượng nổi sự sa đọa chậm rãi của Medivh có thể mang tới nỗi kinh hoàng nào.

    Để làm động cơ cuối cùng, Sargeras hứa sẽ ban cho Gul’dan nguồn sức mạnh vĩ đại nếu hắn đồng ý dẫn Đại Tộc tới Azeroth. Thông qua Medivh, Sargeras nói cho tên thầy pháp rằng hắn có thể trở thành một vị thần sống nếu hắn tìm thấy ngôi mộ dưới đáy biển nơi Người Bảo Hộ Aegwynn đã giam cầm thân xác tàn tật của Sargeras trong gần một ngàn năm trước. Gul’dan đồng ý và quyết định rằng khi cư dân tại Azeroth đã bị đánh bại, hắn sẽ đi tìm ngôi mộ huyền thoại đó và giành lấy phần thưởng của mình. Tin rằng Đại Tộc sẽ hoàn thành mục tiêu của mình, Sargeras lệnh cho cuộc xâm lược bắt đầu.

    Medivh và các thầy pháp Hội Đồng Bóng Tối đã cùng nhau chung sức mở một cánh cổng không gian gọi là Cánh Cổng Bóng Tối. Cánh cổng này nối liền Azeroth và Draenor xa xôi, và đủ lớn để một đội quân có thể đi xuyên qua. Gul’dan cử đi những trinh sát orc qua cánh cổng để thăm dò vùng đất họ sắp chinh phạt. Đội trinh sát trở về khiến Hội Đồng Bóng Tối tin chắc rằng thế giới Azeroth đã tới lúc chiếm đoạt.

    Vẫn tin rằng sự đồi bại của Gul’dan sẽ tàn phá dân tộc mình, Durotan lại lên tiếng phản đối lũ thầy pháp. Người chiến binh dũng cảm tin rằng lũ thầy pháp đang phá hủy sự thuần khiết trong tinh thần dân orc và cuộc xâm lược liều lĩnh này sẽ là định mệnh của họ. Gul’dan không thể mạo hiểm giết đi một người anh hùng nổi tiếng như vậy, hắn bắt buộc phải đày Durotan và Tộc Sói Tuyết tới miền xa xôi hẻo lánh của thế giới mới.

    Sau khi dân Sói Tuyết bị đày qua cánh cổng, chỉ có một vài bộ tộc orc khác đi theo. Những dân orc đó nhanh chóng xây dựng một căn cứ ở Đầm Đen, một đầm lầy tối tăm xa phía đông vương quốc Gió Bão. Khi dân orc bắt đầu tản đi khám phá vùng đất mới, họ ngay lập tức đụng độ với những lực lượng con người bảo vệ Gió Bão. Dù cho những cuộc chạm trán đó thường nhanh chóng kết thúc, họ đã nhanh chóng tìm hiểu điểm mạnh điểm yếu của cả đôi bên. Llane và Lothar chẳng thể nắm được số lượng chính xác về dân số orc và chỉ có thể đoán rằng có một đội quân rất lớn mà họ sẽ phải đấu lại. Sau vài năm phần lớn Đại Tộc orc đã đi tới Azeroth, và Gul’dan cho rằng thời gian bắt đầu tấn công nhân loại đã tới. Đại Tộc tung toàn bộ sức mạnh vào vương quốc Gió Bão.

    Khi lực lượng Azeroth và Đại Tộc đối đầu nhau khắp vương quốc, những cuộc xung đột nội bộ cũng xảy ra với cả hai. Vua Llane tin rằng dân orc cục súc không thể chinh phục nổi Azeroth, ông vẫn khinh khỉnh bình chân như vại tại thủ phủ Gió Bão. Tuy nhiên Ngài Lothar lại cho rằng trận chiến phải được triển khai mạnh mẽ, và ông buộc phải lựa chọn hoặc niềm tin của mình hoặc sự trung thành với nhà vua. Quyết định đi theo bản năng, Lothar tấn công tòa tháp pháo đài Karazhan của Medivh với sự trợ giúp của người học trò trẻ của vị pháp sư, Khadgar. Khadgar và Lothar đã chế ngự được Người Bảo Hộ bị ếm kia, người mà họ tin rằng là cội nguồn của trận chiến. Bằng việc giết chết cơ thể của Medivh, Lothar và anh chàng học trò vô tình tống khứ linh hồn Sargeras vào vực sâu. Kết quả là linh hồn tốt đẹp thuần khiết của Medivh vẫn được phép tồn tại… và lang thang khắp các vì sao trong nhiều năm tới.

    Mặc dù Medivh đã bị đánh bại, Đại Tộc vẫn tiếp tục áp đảo đội quân bảo vệ Gió Bão. Khi chiến thắng của Đại Tộc đã tới gần, Orgrim Doomhammer, một trong những tộc trưởng orc vĩ đại nhất, bắt đầu nhận ra sự suy đồi đang lan ra khắp các bộ tộc từ khi họ còn ở Draenor. Đồng đội cũ của ông, Durotan, trở lại khi đang bị đày ải và lại cảnh báo ông về sự phản trắc của Gul’dan. Ngay lập tức để trừng phạt, sát thủ của Gul’dan đã giết Durotan và gia đình ông, chỉ để lại một đứa con trai. Kể cả Doomhammer cũng không biết rằng đứa con mồ côi của Durotan đã được tìm thấy bởi một sĩ quan con người, Aedelas Blackmoore, để rồi trở thành một nô lệ.

    Đứa bé orc mồ côi đó một ngày rồi sẽ đứng lên trở thành thủ lĩnh vĩ đại nhất mà người dân anh từng biết.

    Tức giận vì cái chết của Durotan, Orgrim tiến tới giải phóng Đại Tộc khỏi sự suy đồi quỷ quái và cuối cùng nắm lấy chức danh thống chiến của Đại Tộc bằng việc giết con rối sa đọa của Gul’dan, Blackhand. Dưới sự lãnh đạo quyết đoán của ông, Đại Tộc tàn nhẫn cuối cùng đã bao vây được Thành Gió Bão. Vua Llane đánh giá quá thấp sức mạnh của Đại Tộc, và giờ ông bất lực nhìn vương quốc của mình bị sụp đổ dưới tay những kẻ xâm lược da xanh. Cuối cùng Vua Llane bị ám sát bởi một trong những sát thủ giỏi nhất của Hội Đồng Bóng Tối: bán orc Garona.

    Lothar và các chiến binh trở về nhà từ Karazhan, hi vọng đẩy lui được mất mát và bảo vệ quê nhà từng rất vinh quang của mình. Nhưng họ đã trở về quá muộn và thấy vương quốc yêu dấu của họ đã tan hoang. Đại Tộc orc tiếp tục tàn phá khắp các miền quê và chiếm đoạt những vùng đất xung quanh. Bị buộc phải lẩn trốn, Lothar và những người đi theo tức giận thề sẽ giành lại quê nhà mình bằng mọi giá.

    Phần 2: Liên Minh Lordaeron

    Ngài Lothar tập hợp tàn quân của Gió Bão sau thất bại ở Thành Gió Bão, và rồi hành quân qua biển tới vương quốc Lordaeron ở phía bắc. Tin rằng Đại Tộc rồi sẽ chiến thắng toàn bộ nhân loại nếu họ để yên, những nhà lãnh đạo bảy quốc gia con người gặp nhau và đồng ý liên kết lại thành Liên Minh Lordaeron. Lần đầu tiên trong gần ba ngàn năm, các vương quốc chia cắt của người Arathor một lần nữa liên kết lại dưới một ngọn cờ chung. Được chỉ định làm Chỉ Huy Tối Cao của quân Liên Minh, Ngài Lothar cho quân đội chuẩn bị cho sự xuất hiện của Đại Tộc.

    Được trợ giúp bởi vị tướng của mình, Uther Người Mang Ánh Sáng, Đô Đốc Daelin Proudmoore, và Turalyon, Lothar cũng đã thuyết phục được những chủng tộc bán nhân của Lordaeron về mối đe dọa sắp đến. Liên Minh thành công trong việc giành được sự hỗ trợ của người lùn khắc kỷ Lò Sắt và một số lượng nhỏ thượng tiên Quel’Thalas. Người tiên, lúc đó được lãnh đạo bởi Anasterian Sunstrider, chẳng hề thích thú với trận chiến sắp tới. Tuy nhiên họ có trách nhiệm trợ giúp cho Lothar vì ông là hậu duệ cuối cùng của dòng dõi Arathi, những người đã trợ giúp cho người tiên trước đây.

    Đại Tộc giờ được lãnh đạo bởi Thống Chiến Doomhammer, kết nạp thêm loài ogre từ quê nhà Draenor và ép loài troll rừng Amani vào hàng ngũ. Tiến tới một chiến dịch khổng lồ nhằm vượt qua vương quốc người lùn Khaz Modan và phương nam Lordaeron, Đại Tộc đễ dàng quét sạch tất cả những kẻ cản đường.

    Những trận chiến huy hoàng của Đệ Nhị Chiến Tranh có những trận hải chiến quy mô lớn tới những trận không chiến khổng lồ. Bằng cách nào đó Đại Tộc đã khai quật được một cổ vật mạnh mẽ là Quỷ Hồn và sử dụng để nô dịch Nữ Hoàng Rồng cổ xưa Alexstrasza. Bị đe dọa phá hủy những quả trứng quý giá của mình, Đại Tộc ép Alexstrasza đem những đứa con đã lớn của mình vào trận chiến. Loài rồng đỏ cao quý bị ép buộc phải chiến đấu cho Đại Tộc.

    Chiến tranh diễn ra khắp lục địa tại Khaz Modan, Lordaeron, và cả Azeroth. Là một phần trong chiến dịch ở phía bắc, Đại Tộc đã phá hủy biên giới Quel’Thalas, bởi đó khiến cho người tiên phải mang quân tới phối hợp với Liên Minh. Các thành thị lớn của Lordaeron bị phá hủy và san bằng do cuộc chiến. Mặc dù không có viện binh và bị áp đảo, Lothar và đồng mình vẫn có thể cản bước được quân thù.

    Tuy nhiên, vào những ngày cuối cùng của Đệ Nhị Chiến Tranh, khi chiến thắng của Đại Tộc đối với Liên Minh gần như đã chắc chắn, một mối thù kinh hoàng nổi lên giữa hai orc mạnh mẽ nhất xứ Azeroth. Khi Doomhammer chuẩn bị trận tấn công cuối cùng chống lại Thành Đô Lordaeron – một đòn tấn công sẽ đập tan tàn dư cuối cùng của Liên Minh – Gul’dan và những kẻ đi theo hắn rời bỏ vị trí và ra khơi. Doomhammer, bối rối khi mất đi gần một nửa lực lượng vì sự phản trắc của Gul’dan, buộc phải lui quân và từ bỏ cơ hội tốt nhất để chiến thắng Liên Minh.

    Gul’dan khát khao sức mạnh, ám ảnh bởi việc đạt được sức mạnh thần thánh, ra khơi nhằm tuyệt vọng tìm kiếm Mộ Sargeras dưới đáy biển mà hắn tin rằng có chứa bí mật cho sức mạnh tối thượng. Vốn đã đày đọa dân orc trở thành nô lệ cho Quân Đoàn Hủy Diệt, Gul’dan chẳng màng tới trách nhiệm với Doomhammer. Được hỗ trợ bởi hai bộ tộc Cướp Bão và Búa Mờ, Gul’dan đã đưa được Mộ Sargeras từ dưới đáy biển lên. Tuy nhiên, khi hắn mở hầm hộ cổ xưa ngập nước đó ra, hắn chỉ tìm thấy những con quỷ điên rồ đang chờ hắn.

    Nhằm trừng phạt lũ orc bướng bỉnh kia vì sự phản bội tai hại của chúng, Doomhammer cử quân tới giết Gul’dan và đem lũ phản bội về hàng ngũ. Bởi sự liều lĩnh của mình, Gul’dan đã bị xâu xé bởi lũ quỷ điên cuồng mà hắn đã thả ra. Thủ lĩnh chết đi, những bộ tộc phản bội nhanh chóng thất bại trước quân đoàn cuồng nộ của Doomhammer. Dù cho cuộc nổi loạn đã bị đàn áp, Đại Tộc không bao giờ còn có thể hồi phục lại mất mát kinh khủng đó. Sự phản trắc của Gul’dan không chỉ trao cho Liên Minh hi vọng mà còn cả thời gian để tái hợp và trả đũa.

    Thấy rằng Đại Tộc đã rạn nứt từ bên trong, Ngài Lothar tập hợp lực lượng cuối cùng và đuổi Doomhammer về phương nam, trở lại trung tâm Gió Bão đã bị tàn phá. Ở đấy, quân Liên Minh lùa Đại Tộc cho lui quân về pháo đài núi lửa Chóp Đá Đen. Dù cho Ngài Lothar đã hi sinh trong trận chiến tại chân Chóp, tướng quân của ông, Turalyon đã tập hợp quân Liên Minh vào phút chót và đuổi Đại Tộc về Đầm Lầy Đau Khổ. Quân của Turalyon đã phá hủy thành công Cánh Cổng Bóng Tối, cánh cổng bí ẩn kết nối dân orc với quê nhà Draenor. Bị chặn mất viện binh và áp đảo, cuối cùng Đại Tộc thất bại trước sức mạnh của Liên Minh.

    Các bộ tộc orc riêng lẻ nhanh chóng bị xiềng lại và giam trong những khu trại giam được canh phòng cẩn mật. Dù cho có vẻ như Đại Tộc đã bị đánh bại, có một số vẫn hoài nghi về hòa bình liệu có tồn tại được lâu. Khadgar, giờ đã trở thành một Đại Pháp Sư vì danh tiếng của mình, thuyết phục bộ tư lệnh tối cao Liên Minh xây dựng pháo đài Nethergarde nhằm canh gác phế tích của Cánh Cổng Bóng Tối và đảm bảo rằng sẽ không bao giờ có một cuộc xâm lược nào nữa từ Draenor.

    Phần 3: Cuộc Xâm Lược Draenor

    Khi Đệ Nhị Chiến Tranh dần lắng xuống, Liên Minh làm một việc để kìm hãm mối đe dọa của loài orc. Một số lượng lớn các khu trại giam, dùng để làm nhà cho những tên orc đã bị bắt giữ, được xây dựng ở nam Lordaeron. Được canh gác bởi cả các hiệp sĩ và những binh sĩ kỳ cựu của Liên Minh, các khu trại đã có hiệu quả rất tốt. Dù cho những gã orc bị bắt rất căng thẳng và thèm muốn được chiến đấu tiếp, các lính canh các khu trại, dựa trên nhà tù pháo đài Durnholde, đã giữ được sự yên ổn và kiểm soát được tình hình.

    Tuy nhiên ở thế giới Draenor khủng khiếp, một đội quân orc mới đã sẵn sàng tấn công Liên Minh vốn không được chuẩn bị. Thầy cũ của Gul’dan, Ner’zhul tập hợp những bộ tộc orc còn lại dưới lá cờ đen của hắn. Được sự trợ giúp của tộc Trăng Đen, tên pháp sư già dự định mở nhiều cánh cổng ở Draenor nhằm dẫn Đại Tộc tới những thế giới mới chưa bị cướp phá. Để cung cấp sức mạnh cho những cánh cổng mới này, hắn cần một số cổ vật phép thuật từ Azeroth. Để đoạt lấy chúng, Ner’zhul mở lại Cánh Cổng Bóng Tối và cử lũ tay sai đói khát đi qua đó.

    Được dẫn dắt bởi những tộc trưởng kỳ cựu như Grom Hellscream và Kilrogg Deadeye (từ tộc Thung Đổ Máu), Đại Tộc mới khiến cho lực lượng phòng thủ Liên Minh bất ngờ và tàn phá khắp các miền quê. Dưới sự chỉ huy tài giỏi của Ner’zhul, loài orc nhanh chóng tìm được các cổ vật họ cần và an toàn quay lại Draenor.

    Tin rằng loài orc đang chuẩn bị cho một cuộc xâm lược mới tới Azeroth, Vua Terenas xứ Lordaeron tập hợp những vị tướng đáng tin cậy nhất của ông. Ông ra lệnh cho Tướng Turalyon và đại pháp sư Khadgar dẫn đầu một cuộc viễn chinh qua Cánh Cổng Bóng Tối để chấm dứt mối đe dọa của orc một lần và mãi mãi. Quân của Turalyon và Khadgar hành quân tới Draenor và liên tục đụng độ với các bộ tộc của Ner’zhul tại Bán Đảo Hỏa Ngục. Kể cả với sự trợ giúp của thượng tiên Alleria Windrunner, người lùn Kurdran Wildhammer, và chiến binh kỳ cựu Danath Trollbane, Khadgar vẫn không thể ngăn Ner’zhul mở những cánh cổng tới các thế giới khác.

    Ner’zhul cuối cùng đã mở được những cánh cổng tới các thế giới khác, nhưng hắn không thể tiên liệu được cái giá kinh hoàng mà hắn phải trả. Nguồn năng lượng khủng khiếp của các cánh cổng bắt đầu xé tan kết cấu của Dreanor. Khi quân của Turalyon tuyệt vọng chiến đấu nhằm trở về quê nhà Azeroth, thế giới Draenor bắt đầu sụp đổ. Nhận ra rằng kế hoạch điên khùng của Ner’zhul sẽ khiến cho cả chủng tộc của họ diệt vong, Grom Hellscream và Kilrogg Deadeye tập hợp dân orc còn sót lại và chạy trốn về thế giới Azeroth an toàn.

    Ở Draenor, Turalyon và Khadgar đồng ý hi sinh bản thân mình bằng cách phá hủy Cánh Cổng Bóng Tối từ phía bên này. Dù cho việc đó phải trả giá bằng tính mạng mình và các đồng đội, họ biết rằng đó là cách duy nhất để cứu Azeroth. Trong khi Hellscream và Deadeye mở đường xuyên qua hàng ngũ con người nhằm tuyệt vọng tìm kiếm tự do, Cánh Cổng bóng tối phát nổ ngay sau lưng họ. Với họ, những dân orc còn lại ở Azeroth, không còn đường quay về nữa.

    Ner’zhul và bộ tộc Trăng Đen trung thành đi qua cánh cổng to nhất mới được mở ra, ngay khi đó là những vụ phun trào núi lửa bắt đầu đập tan tành các lục địa xứ Draenor. Những đại dương sôi sục dâng lên và khuấy tung những mảnh đất bị chia cắt khi cuối cùng thế giới khổ sở đó bị nhận chìm trong một vụ nổ khổng lồ.

    Phần 4: Sự Ra Đời của Thi Vương

    Ner’zhul và những kẻ đi theo hắn bước vào Hỗn Âm, một mặt phẳng vô thực kết nối tất cả các thế giới chia cắt khắp Vùng Ngoài Màn Đêm Vĩ Đại. Không may là Kil’jaeden và những tay sai ma quỷ của gã đang chờ họ. Kil’jaeden, kẻ đã thề sẽ trả thù Ner’zhul vì sự coi thường đầy tự phụ của hắn, từ từ xẻ từng mảnh thịt tên pháp sư già ra. Kil’jaeden giữ cho linh hồn tên pháp sư còn nguyên vẹn, khiến cho Ner’zhul phải chịu những đau đớn từ cơ thể đang bị tùng xẻo. Dẫu cho Ner’zhul cầu xin gã quỷ buông tha linh hồn của hắn và ban cho hắn cái chết, gã quỷ dứt khoát trả lời rằng Hiệp Ước Máu chúng làm rất lâu về trước vẫn còn giá trị, và rằng Ner’zhul vẫn có trách nhiệm phải tuân theo.

    Sự thất bại của quân orc trong việc chinh phục thế giới cho Quân Đoàn Hủy Diệt khiến Kil’jaeden phải tạo ra một đội quân mới để phá hoại các vương quốc Azeroth. Đội quân mới này không được phép sa vào sự cạnh tranh và xung đột tầm thường như Đại Tộc. Nó phải có được sự nhẫn tâm và sự trung thành tuyệt đối vào nhiệm vụ của mình. Lần này, Kil’jaeden không thể để bị thất bại.

    Giữ cho linh hồn của Ner’zhul bất lực, Kil’jaeden cho hắn một cơ hội cuối cùng để phục vụ Quân Đoàn hoặc phải chịu sự tra tấn mãi mãi. Lại một lần nữa, Ner’zhul liều lĩnh đồng ý với hiệp ước của gã quỷ. Linh hồn của Ner’zhul được đặt vào một tảng băng cứng như kim cương lấy từ những miền xa xôi của vùng Hỗn Âm và được rèn dũa đặc biệt. Được bọc trong tảng băng, Ner’zhul cảm thấy tâm trí mình trải rộng gấp hàng ngàn lần. Được ban cho nguồn sức mạnh hỗn độn của quỷ, Ner’zhul trở thành một thực thể ma quỷ với sức mạnh không đong đếm nổi. Vào lúc đó, tên orc Ner’zhul đã biến mất mãi mãi, và Thi Vương ra đời.

    Các kỵ sĩ tử thần trung thành với Ner’zhul và những tộc nhân Trăng Đen đi theo cũng bị biến đổi bởi nguồn năng lượng hỗn loạn của quỷ. Những tên phù thủy độc ác bị xẻ nát thịt và biến thành những bộ xương. Lũ quỷ đảm bảo rằng kể cả tới chết, những kẻ đi theo Ner’zhul vẫn sẽ phục vụ hắn không chút nghi ngờ.

    Khi thời điểm đã chín muồi, Kil’jaeden giải thích nhiệm vụ mà là lý do khiến gã tạo ra Thi Vương. Ner’zhul phải giải phóng một bệnh dịch chết chóc lẫn nỗi sợ hãi khắp Azeroth sẽ khiến cho nền văn minh con người lụi tàn mãi mãi. Tất cả những kẻ chết do bệnh dịch đáng sợ đó gây ra sẽ sống dậy thành những xác sống, và linh hồn của họ sẽ bị trói buộc với ý chí thép của Ner’zhul mãi mãi. Kil’jaeden hứa rằng nếu Ner’zhul hoàn thành nhiệm vụ đen tối là xóa sổ nhân loại khỏi thế giới, hắn sẽ được trả tự do khỏi lời nguyền và sẽ được ban cho một cơ thể mới khỏe mạnh.

    Dù cho Ner’zhul đồng ý và có vẻ rất sốt sắng thực hiện nhiệm vụ của mình, Kil’jaeden vẫn hoài nghi về lòng trung thành của con tốt của gã. Giữ cho Thi Vương vô định và giam cầm vào trong khối pha lê có thể đảm bảo kiểm soát được hắn trong tương lai gần, nhưng gã quỷ biết rằng gã phải cảnh giác với hắn. Do vậy, Kil’jaeden gọi những tên lính canh quỷ mạnh mẽ đến, những tên chúa tể sợ hãi khát máu, nhằm khống chế Ner’zhul và đảm bảo rằng hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ đáng sợ được giao. Kẻ mạnh mẽ và gian xảo nhất trong các chúa tể sợ hãi, Tichondrius hăng hái nhận nhiệm vụ; hắn rất ấn tượng trước sự khắc nghiệt của bệnh dịch và khả năng diệt chủng không thể khống chế nổi của Thi Vương.

    Phần 5: Băng Miện và Ngai Băng

    Kil’jaeden gửi khối băng chứa Ner’zhul về thế giới Azeroth. Tảng pha lê cứng lao xuyên qua bầu trời đêm và đâm xuống lục địa băng giá Bắc Xẻ, chôn sâu dưới lòng sông băng Băng Miện. Khối tinh thể băng bị biến dạng bởi cú rơi kinh hoàng đó, trở thành hình dạng giống như một ngai vàng, và linh hồn đầy thù hận của Ner’zhul từ đây hành động từ bên trong đó.

    Từ bên trong Ngai Băng, Ner’zhul bắt đầu lan tỏa ý thức mênh mông của hắn và ảnh hưởng tới những cư dân bản địa của xứ Bắc Xẻ. Không mấy khó khăn, hắn nô dịch tâm trí của nhiều sinh vật bản xứ, gồm có loài troll băng và những wendigo hung dữ, và hắn lôi kéo những tên đồng bọn độc ác của hắn vào dưới trướng mình. Sức mạnh tâm linh của hắn gần như là bất tận, và hắn dùng nó để tạo ra một đội quân nhỏ hắn gây dựng bên trong những mê cung quanh co ở Băng Miện. Khi Thi Vương làm chủ được khả năng của mình dưới sự canh phòng nghiêm ngặt của lũ chúa tể sợ hãi, hắn tìm ra một căn cứ con người xa xôi ở ven khu Rồng Tàn rộng lớn. Chợt Ner’zhul nảy ra ý định kiểm tra sức mạnh của mình lên những con người kia.

    Ner’zhul tung ra một bệnh dịch xác sống – khởi nguồn từ sâu bên trong Ngai Băng, tràn ra vùng hoang mạc băng giá. Kiểm soát bệnh dịch đó chỉ bằng ý chí, hắn đưa nó thẳng tới làng của con người. Trong vòng ba ngày, tất cả người trong căn cứ đó đều chết, nhưng không bao lâu sau, những dân làng đã chết kia bắt đầu sống dậy trở thành những cái xác di động. Ner’zhul có thể cảm thấy từng linh hồn và ý nghĩ như thể đó là của chính hắn. Tiếng kêu gào trong tâm trí hắn còn khiến Ner’zhul trở nên mạnh mẽ hơn, như thể linh hồn của họ cung cấp cho hắn nguồn dinh dưỡng cần thiết. Việc kiểm soát hành động của lũ thây ma và khiến chúng làm tất cả những gì hắn muốn chỉ như trò trẻ con với hắn.

    Nhiều tháng tiếp theo, Ner’zhul tiếp tục thử nghiệm bệnh dịch xác sống của mình bằng cách nô dịch hóa tất cả những cư dân con người ở xứ Bắc Xẻ. Với việc đội quân xác sống của mình càng ngày càng gia tăng, hắn biết rằng đã thử thách thực sự của mình đã tới gần.

    Phần 6: Trận Chiến Grim Batol

    Trong khi đó, ở vùng đất bị giày xéo bởi chiến tranh phương nam, những tàn quân rời rạc của Đại Tộc vẫn chiến đấu sống còn. Tuy Grom Hellscream và tộc Chiến Ca của ông ta chưa bị bắt, Deadeye và tộc Thung Đổ Máu đã bị bắt và nhốt vào những khu trại tập trung ở Lordaeron. Tuy cho vẫn còn nhiều cuộc nổi dậy, những cai ngục vẫn nhanh chóng tái lập kiểm soát đối với những sinh vật cục súc đó.

    Tuy nhiên, Liên Minh không hề biết rằng, một đội quân orc lớn vẫn còn lang thang khắp xứ đất hoang phía bắc Khaz Modan. Được dẫn dắt bởi tên thầy pháp khét tiếng Nekros, tộc Hàm Rồng sử dụng thứ di vật cổ xưa gọi là Quỷ Hồn để kiểm soát Nữ Hoàng Rồng Alexstrasza và loài rồng bay của bà. Giữ Nữ Hoàng Rồng làm con tin, Nekros xây dựng nên một đội quân bí mật ở bên trong pháo đài Grim Batol bỏ hoang – có người còn bảo là bị nguyền rủa – của tộc Wildhammer. Dự định sử dụng đội quân có những con rồng đỏ hùng mạnh tấn công Liên Minh, Nekros hi vọng sẽ tái hợp lại Đại Tộc và tiếp tục việc chinh phạt Azeroth. Mơ mộng của hắn chẳng thể được bao lâu: một nhóm nhỏ các vệ binh, dẫn đầu bởi pháp sư con người Rhonin đã phá hủy được Quỷ Hồn và giải phóng Nữ Hoàng Rồng khỏi sự kiểm soát của Nekros.

    Trong cơn tức giận, những con rồng của Alexstrasza phá tan tành Grim Batol và thiêu trụi phần lớn quân nhu của tộc Hàm Rồng. Mưu đồ tái hợp vĩ đại của Nekros sụp đổ khi quân Liên Minh bắt những dân orc còn sót lại và ném họ vào những khu trại giam đang chờ họ. Sự thất bại của tộc Hàm Rồng đánh dấu chấm hết cho Đại Tộc, và cả sự khát máu điên cuồng của dân orc.

    Phần 7: Sự thờ ơ của loài Orc

    Nhiều tháng trôi qua, thêm nhiều dân orc bị bắt và đưa vào những khu trại giam. Khi các khu trại bắt đầu quá tải, Liên Minh buộc phải xây dựng những khu trại mới ở khu đồng bằng nam Dãy Núi Alterac. Để duy trì và cung cấp cho những khu trại đang ngày càng nhiều thêm đó, Vua Terenas phải thiết lập một hệ thống thu thuế mới với các quốc gia Liên Minh. Việc này kèm với việc căng thẳng chính trị gia tăng, khiến sự bất an gia tăng. Có vẻ như hiệp ước mong manh đã gắn kết các quốc gia con người lại với nhau trong những giờ phút tối tăm sắp sửa tan vỡ bất cứ lúc nào.

    Trong khi chính trị đang rối loạn, nhiều cai ngục bắt đầu nhận thấy sự thay đổi đáng lo ngại xảy ra với các tù nhân orc. Nỗ lực tẩu thoát của loài orc hoặc thậm chí là ẩu đả giữa họ càng ngày càng thuyên giảm theo thời gian. Loài orc càng ngày càng trở nên xa cách và thờ ơ. Thật khó để tin rằng, loài orc – chủng tộc hung hãn nhất chưa từng thấy ở Azeroth – lại hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu. Sự thờ ơ kỳ lạ này khiến các thủ lĩnh Liên Minh bối rối và càng khiến loài orc trở nên suy yếu nhanh hơn.

    Có người suy đoán rằng có một loại bệnh lạ lùng nào đó chỉ ảnh hưởng với loài orc là lý do của sự thờ ơ lạ lùng kia. Nhưng Đại Pháp Sư Antonidas xứ Dalaran có một giả thiết khác. Dựa trên những nghiên cứu ít ỏi ông ta có thể tìm được về lịch sử loài orc, Antonidas nhận ra rằng loài orc đang phải chịu ảnh hưởng kinh hoàng của nguồn sức mạnh của quỷ trong nhiều thế hệ. Ông đoán rằng loài orc đã bị suy đồi bởi thứ sức mạnh đó trước cả cuộc xâm lược Azeroth đầu tiên. Rõ ràng lũ quỷ đã nhuộm máu loài orc, cung cấp cho những kẻ cục súc kia sức mạnh, sự dẻo dai, và sự hung hãn lớn bất thường.

    Antonidas đặt giả thiết rằng sự thờ ơ của toàn bộ loài orc thực ra không phải là một loại bệnh, mà là kết quả của việc mất đi thứ ma thuật thầy pháp hung hăng mà khiến cho họ trở thành những chiến binh khát máu không biết sợ hãi. Dù cho triệu chứng đó đã rõ ràng, Antonidas vẫn không thể tìm ra thứ thuốc giải nào cho tình trạng hiện tại của loài orc. Và bên cạnh đó, nhiều pháp sư đồng đội với ông, rồi cả vài chỉ huy cao quý của Liên Minh, phản đối rằng việc tìm thuốc giải cho loài orc thật quá mạo hiểm và khinh suất. Còn về tình trạng kỳ bí của loài orc, kết quả cuối cùng của Antonidas cho thấy rằng thuốc giải cho loài orc là một thứ thuộc về tinh thần.

    Phần 8: Đại Tộc Mới

    Cai tổng của các khu trại giam Aedelas Blackmoore canh chừng lũ orc bị giam từ trong lao thành Durnholde. Một gã orc đặc biệt vẫn luôn làm thu hút sự chú ý của ông ta: một đứa bé mồ côi ông ta tìm thấy gần mười tám năm trước. Blackmoore đã nuôi dạy gã trai trẻ kia như một nô lệ đặc biệt và đặt tên gã là Thrall. Blackmoore dạy gã orc về chiến thuật, triết học, và chiến đấu. Thrall còn được huấn luyện làm một dũng sĩ giác đấu. Hầu hết thời gian, gã cai suy đồi kia đều dành để uốn nắn gã orc đó thành một thứ vũ khí.

    Cho dù với sự giáo dục hà hắc, Thrall trẻ tuổi lớn lên trở thành một chàng orc khỏe mạnh nhanh trí, và anh biết từ tận trong tim rằng cuộc sống nô lệ không phải dành cho anh. Khi anh tới tuổi trưởng thành, anh được biết về dân tộc của anh, loài orc, những người anh chưa từng được gặp: sau thất bại của họ, hầu hết bọn họ đã bị đưa vào các khu trại giam. Đồn rằng vị thủ lĩnh orc Doomhammer đã thoát khỏi Lordaeron và đã trốn thoát. Chỉ có duy nhất một bộ tộc còn nằm trong bí mật, cố trốn tránh con mắt cảnh giác của Liên Minh.

    Anh chàng Thrall đa tài nhưng thiếu kinh nghiệm quyết định thoát khỏi pháo đài của Blackmoore và ra đi tìm dân tộc mình. Trong hành trình Thrall có tới một khu trại giam và nhận ra chủng tộc từng một thời rất hùng mạnh của mình đang trở nên sợ sệt và thờ ơ. Không tìm thấy những chiến binh đầy tự hào mà anh mong được gặp, Thrall ra đi tìm vị tộc trưởng cuối cùng còn chưa bị đánh bại, Grom Hellscream.

    Thường xuyên bị săn tìm bởi con người, tuy nhiên Hellscream vẫn còn giữ được tinh thần chiến đấu bất khuất của Đại Tộc. Chỉ được trợ giúp bởi tộc Chiến Ca đầy tận tụy, Hellscream vẫn tiếp tục cuộc chiến ngầm chống lại sự đàn áp của những kẻ bao vây. Không may là Hellscream chưa từng tìm cách đánh thức những dân orc bị bắt khỏi tình trạng của mình. Được truyền cảm hứng bởi lý tưởng của Hellscream, anh chàng Thrall nhạy cảm thấu cảm mạnh mẽ với Đại Tộc và truyền thống của các chiến binh.

    Nhằm tìm kiếm sự thật về xuất thân của mình, Thrall đi về hướng bắc để tìm bộ tộc Sói Tuyết huyền thoại. Thrall đã biết rằng Gul’dan đã đày tộc Sói Tuyết đi ngay trong những ngày đầu tiên của Đệ Nhất Chiến Tranh. Anh cũng khám phá ra rằng anh là con trai và là người thừa kế của vị anh hùng orc Durotan, tộc trưởng chân chính của tộc Sói Tuyết đã bị sát hại trong rừng gần hai mươi năm trước, theo mệnh lệnh của chính Gul’dan.

    Dưới sự dạy bảo của vị pháp sư đáng tôn kính Drek’Thar, Thrall học được văn hóa pháp sư cổ xưa của dân tộc mình, nó đã bị lãng quên dưới luật lệ độc ác của Gul’dan. Dần dà, Thrall trở thành một pháp sư mạnh mẽ và nắm lấy vị trí dành cho mình là tộc trưởng tộc Sói Tuyết tha hương. Được tăng cường sức mạnh bởi các nguyên tố và được dẫn lối đi tìm sứ mệnh, Thrall ra đi giải phóng các bộ tộc bị bắt giam và phục hồi sự sa đọa ma quỷ của chủng tộc mình.

    Trong chuyến đi, Thrall tìm thấy vị thống chiến già Orgrim Doomhammer, kẻ đã sống như một ẩn sĩ trong nhiều năm. Từng là bạn thân với cha của Thrall, Doomhammer quyết định đi theo anh chàng orc đầy hoài bão và giúp anh giải phóng các bộ tộc bị giam cầm. Được hỗ trợ bởi nhiều tộc trưởng kỳ cựu, cuối cùng Thrall đã tái sinh được Đại Tộc và giúp dân tộc mình tìm lại giá trị tinh thần.

    Để đánh dấu sự tái sinh của dân tộc, Thrall trở về pháo đài Durnholde của Blackmoore và đánh đòn quyết định với kế hoạch của chủ nhân cũ của anh bằng cách bao vây các khu trại giam. Chiến thắng luôn phải trả giá: trong cuộc giải phóng một khu trại, Doomhammer đã ngã xuống.

    Thrall cầm cây búa chiến huyền thoại của Doomhammer và mặc tấm giáp đen của ông để trở thành thống chiến mới của Đại Tộc. Trong nhiều tháng tiếp theo, Đại Tộc mới nhưng tràn đầy nội lực của Thrall đã tàn phá các khu trại giam và ngăn cản cố gắng phản công của Liên Minh chống lại những chiến thuật khôn ngoan của anh. Được khuyến khích bởi người bạn thân và người thầy, Grom Hellscream, Thrall tiếp tục đảm bảo rằng dân tộc mình sẽ không bao giờ phải làm nô lệ nữa.

    Phần 9: Chiến Tranh của Nhện

    Khi Thrall đang giải phóng đồng bào tại Lordaeron, Ner’zhul tiếp tục xây dựng căn cứ hùng mạnh của hắn ở xứ Bắc Xẻ. Một thành trì lớn dựng đứng bên trên Sông Băng Băng Miện và chứa đầy những quân đoàn chết chóc ngày càng gia tăng. Nhưng khi Thi Vương mở rộng ảnh hưởng khắp xứ, một đế chế ẩn trong bóng tối đứng lên chống lại sức mạnh của hắn. Được thành lập bởi một chủng tộc của những con nhện giống người độc ác, vương quốc ngầm cổ xưa Azjol-Nerub cử những gã lính gác chiến binh mạnh mẽ tới tấn công Băng Miện nhằm chấm dứt lời tuyên bố thống trị của Thi Vương. Khá thất vọng, Ner’zhul nhận ra rằng những nerubian độc ác kia không những không bị ảnh hưởng bởi bệnh dịch mà còn cả khả năng điều khiển tâm trí của hắn.

    Các chúa nhện nerubian cử đi những đội quân hùng hậu và còn có cả một mạng lưới đường hầm trải gần khắp một nửa diện tích xứ Bắc Xẻ. Chiến thuật đánh du kích của họ vào pháo đài của Thi Vương khiến hắn gặp khó khăn trong việc tiệt trừ tận gốc kẻ địch. Cuối cùng chiến thắng của Ner’zhul với loài nerubian chỉ có được nhờ tổn thất. Với sự trợ giúp của các chúa tể sợ hãi độc ác và vô số các chiến binh xác sống, Thi Vương xâm lược Azjol-Nerub và khiến những ngôi đền ngầm của nó sụp lên đầu các chúa nhện.

    Dù cho loài nerubian miễn dịch với bệnh dịch của hắn, sức mạnh chiêu hồn mạnh mẽ của Ner’zhul vẫn cho phép hắn gọi những xác của các chiến binh nhện sống dậy mà trói buộc họ với ý chí của hắn. Như một lời chúc thư cho sự bền bỉ và không sợ hãi của họ, Ner’zhul lấy lối kiến trúc đặc thù của loài nerubian vào chính các công trình và pháo đài của mình. Không còn ai ngăn cản việc thống trị vương quốc của mình nữa, Thi Vương bắt đầu quá trình chuẩn bị cho nhiệm vụ thực sự của hắn ở thế giới này. Lan rộng ý thức bao la của mình tới tận vùng đất của con người, Thi Vương gọi lên tất cả những linh hồn đen tối lắng nghe hắn…

    Phần 10: Kel’Thuzad và Sự Tạo Thành của Quân Truy Quét

    Có một số cá thể mạnh mẽ rải rác khắp thế giới nghe được lời hiệu triệu của Thi Vương từ xứ Bắc Xẻ. Đáng chú ý nhất trong đó có đại pháp sư xứ Dalaran, Kel’Thuzad, một trong các thành viên cấp cao của hội đồng cai trị Dalaran, Kirin Tor. Hắn đã bị xem là kẻ lập dị trong nhiều năm vì hắn cứ quyết học hỏi nghệ thuật chiêu hồn đã bị cấm. Mong muốn học hỏi tất cả từ thế giới ma thuật và những kỳ quan nằm trong bóng tối, hắn nản lòng trước những lời giáo điều lỗi thời và thiếu thực tế của những người đồng sự. Nghe được lời triệu hồi mạnh mẽ từ Bắc Xẻ, gã đại pháp sư dồn toàn bộ ý chí để giao thiệp với giọng nói bí ẩn kia. Tin rằng Kirin Tor quá khắt khe để nắm lấy thứ sức mạnh và hiểu biết vốn thuộc về nghệ thuật hắc ám, hắn từ bỏ tất cả để học hỏi từ Thi Vương hùng mạnh.

    Để lại đằng sau của cải và chỗ đứng chính trị rất có thế lực, Kel’Thuzad từ bỏ con đường của Kirin Tor và rời Dalaran mãi mãi. Giọng nói dai dẳng của Thi Vương thúc giục trong tâm trí, hắn bán toàn bộ tài sản giàu có của mình và giấu của cải đi. Một mình đi khắp nhiều lý đường cả trên bộ và trên biển, cuối cùng hắn tới được bờ biển xứ Bắc Xẻ băng giá. Quyết tới Băng Miện và phục vụ Thi Vương, gã đại pháp sư đi qua nhiều tàn tích đổ nát hoang tàn xứ Azjol-Nerub. Kel’Thuzad trực tiếp nhìn thấy uy lực và sự tàn độc trong sức mạnh của Ner’zhul. Hắn bắt đầu nhận ra rằng liên kết với gã Thi Vương bí ẩn này sẽ đầy khôn ngoan và gặt hái được nhiều kết quả.

    Sau nhiều tháng rảo bước qua hoang mạc băng giá khắc nghiệt, cuối cùng Kel’Thuzad tới được dòng sông băng Băng Miện tối tăm. Hắn liều lĩnh tiến tới thành trì đen tối của Ner’zhul và sửng sốt khi những lính canh xác sống im lặng để cho hắn đi qua đúng như hắn mong chờ. Kel’Thuzad đi xuống sâu vào lòng đất lạnh giá và lần tới đáy sông băng. Ở đấy, trong hang động băng giá tối om dài bất tận, hắn phủ phục trước Ngai Băng và dâng linh hồn mình trước chúa tế bóng tối của cái chết.

    Thi Vương rất hài lòng với tên lính mới của hắn. Hắn hứa với Kel’Thuzad về sự bất tử và sức mạnh to lớn để đổi lấy sự trung thành tuân lệnh của hắn. Hăm hở tìm kiếm tri thức và sức mạnh bóng tối, Kel’Thuzad chấp nhận nhiệm vụ lớn lao đầu tiên: bước vào thế giới con người và lập ra một giáo phái mới tôn thờ Thi Vương làm thần.

    Để giúp gã đại pháp sư hoàn thành nhiệm vụ, Ner’zhul giữ nguyên hình dáng con người của Kel’Thuzad. Tên phù thủy tuy già cả nhưng vẫn đầy sức thuyết phục được cử đi sử dụng sức mạnh ảo giác và thôi miên nhằm ru ngủ đức tin của đám con chiên tầng lớp thấp xứ Lordaeron. Rồi một khi hắn có được sự chú ý của họ, hắn sẽ cho họ cảnh tượng một xã hội mới – và một thứ họ có thể gọi là vua.

    Kel’Thuzad ngụy trang và trở về Lordaeron, và trong vòng ba năm, hắn sử dụng của cải và trí tuệ để tập hợp một đoàn hội bí mật những đàn ông phụ nữ có suy nghĩ đơn giản. Đoàn hội đó hắn gọi là Giáo Phái Đọa Đày, hứa hẹn với các con chiên về một xã hội bình đẳng và cuộc sống vĩnh cửu ở Azeroth để đổi lấy sự phục vụ và vâng lời đối với Ner’zhul. Nhiều tháng trôi qua, Kel’Thuzad tìm thấy nhiều tình nguyện viên hăm hở tham gia giáo phái mới của hắn trong đám những lao công mệt mỏi phải làm việc nặng nhọc xứ Lordaeron. Dễ dàng đến đáng ngạc nhiên để Kel’Thuzad đạt được mục tiêu: đó là chuyển tất cả niềm tin của cư dân từ Thánh Sáng thành tin vào bóng tối của Ner’zhul. Khi Giáo Phái Đọa Đày tăng cường cả về số lượng và uy lực, Kel’Thuzad cố dấu hoạt động của nó khỏi chính quyền Lordaeron.

    Với thành công của Kel’Thuzad ở Lordaeron, Thi vương thực hiện bước chuẩn bị cuối cùng cho cuộc tấn công tới nền văn minh con người. Đặt nguồn năng lượng bệnh dịch của mình vào nhiều cổ vật có thể mang theo gọi là vạc bệnh dịch, Ner’zhul lệnh cho Kel’Thuzad di chuyển đám vạc ấy tới Lordaeron, nơi chúng sẽ được dấu trong những ngôi làng bị giáo phái kiểm soát. Được bảo vệ bởi những con chiên ngoan đạo, những cái vạc đó rồi sẽ trở thành nguồn phát bệnh dịch, gửi bệnh dịch trải khắp các miền quê và thành phố bắc Lordaeron.

    Kế hoạch của Thi Vương được thực hiện hoàn hảo. Nhiều ngôi làng bắc Lordaeron ngay lập tức bị nhiễm bệnh. Như ở Bắc Xẻ, các cư dân bị nhiễm bệnh chết đi và sống dậy thành những nô lệ tự nguyện đi theo Thi Vương. Những con chiên dưới trướng Kel’Thuzad hăm hở được chết và được sống lại để phục vụ chúa tể bóng tối của họ. Họ hân hoan trước viễn cảnh bất tử khi là xác sống. Khi bệnh dịch trải khắp, những thây ma hung dữ sống dậy khắp đất bắc. Kel’Thuzad ngước nhìn đội quân đang lớn dần của Thi Vương và đặt tên nó là Truy Quét, vì nó sẽ sớm hành quân tới các cổng thành Lordaeron và quét sạch nhân loại khỏi mặt thế giới này.

    Phần 11: Liên Minh Tan Vỡ

    Không hay biết về giáo phái chết chóc thành lập ngay tại xứ sở của mình, thủ lĩnh các quốc gia Liên Minh bắt đầu tranh cãi về vị trí thuộc địa và sự suy giảm ảnh hưởng chính trị. Vua Terenas xứ Lordaeron bắt đầu cho rằng hiệp ước mong manh họ đã cùng lập nên trong những giờ phút đen tối nhất sẽ không còn tồn tại bao lâu nữa. Terenas đã thuyết phục các thủ lĩnh Liên Minh cho mượn tiền bạc và lao công để giúp tái thiết lại vương quốc Gió Bão ở miền nam, nó đã bị phá hủy khi loài orc xâm chiến Azeroth. Kết quả là thuế má tăng cao, cùng với phí tổn cao của việc duy trì hoạt động của nhiều khu trại giam dân orc, dẫn tới việc nhiều thủ lĩnh – đặc biệt là Genn Greymane xứ Gilneas – tin rằng vương quốc của họ tốt nhất nên rút khỏi Liên Minh.

    Để làm tình hình tồi tệ hơn, người thượng tiên hội Trăng Bạc lỗ mãng từ bỏ bổn phận với Liên Minh, tuyên bố rằng sự lãnh đạo yếu kém của con người đã dấn tới sự phá hủy của các pháo đài của họ trong Đệ Nhị Chiến Tranh. Terenas cố giữ kiên nhẫn và im lặng nhắc nhở người tiên rằng chẳng có gì của Quel’Thalas còn tồn tại nếu như không có hàng trăm con người can đảm hi sinh mạng sống để bảo vệ nó. Dù vậy các tiên vẫn bướng bỉnh quyết đi con đường riêng. Thức tỉnh trước sự ra đi của người tiên, Gilneas và Stromgarde cũng ly khai.

    Dù cho Liên Minh đã tan rã, Vua Terenas vẫn còn có những đồng minh ông có thể trông cậy. Cả Đô Đốc Proudmoore xứ Kul Tiras và vị vua trẻ Varian Wrynn xứ Gió Bão vẫn còn tận tâm với Liên Minh. Hơn nữa, dẫn đầu bởi đại pháp sư Antonidas, các phù thủy Kirin Tor vẫn đảm bảo rằng Dalaran sẽ kiên định phục vụ dưới quyền Terenas. Có lẽ an tâm nhất vẫn là lời đảm bảo của vị vua người lùn hùng mạnh Magni Bronzebeard, người thề rằng người lùn xứ Lò Sắt sẽ mãi mãi mang ơn bằng danh dự với Liên Minh vì đã giải phóng Khaz Modan khỏi sự kiểm soát của Đại Tộc.

    IvyBlue.vn
    IvyBlue.vn
    Tôi yêu đoá hoa Thường xuân xanh biếc!

    LEAVE A REPLY

    Please enter your comment!
    Please enter your name here

    ĐANG HOT

    Xem thêm

    - Quảng cáo -

    Mới nhất