Một đôi vợ chồng trẻ vừa mới cưới. Đám cưới của họ được tổ chức hoành tráng với tất cả gia đình và bạn bè đôi bên đến chúc phúc cho đôi trẻ. Cô dâu xuất hiện lộng lẫy và duyên dáng trong bộ váy trắng tinh khôi, còn chú rể chỉn chu với bộ suit đen lịch lãm. Khách khứa hai bên đều thấy được tình yêu mà họ dành cho nhau.
Vài tháng sau đám cưới, cô vợ trẻ đề nghị với chồng mình: “Anh à, em có đọc trên tạp chí hướng dẫn cách làm cho hôn nhân của chúng mình bền chặt hơn. Mỗi người trong chúng mình sẽ viết ra một danh sách những điều mình cảm thấy phiền vì người kia. Sau đó mình trao đổi về chúng và tìm cách sửa chữa hay điều chỉnh chúng để khiến mình hạnh phúc hơn.”
Người chồng đồng ý. Họ sang hai phòng khác nhau trong nhà để liệt kê những điều người kia khiến họ phiền lòng hay bực mình. Họ nghĩ về yêu cầu này cả ngày và viết ra bất cứ điều gì loé lên trong đầu họ.
Sáng hôm sau, lúc ăn sáng, họ quyết định sẽ cùng chia sẻ và nói chuyện về hai bản danh sách đã liệt kê ra từ hôm trước.
“Em sẽ bắt đầu.” – cô vợ hào hứng nói, và cầm bản danh sách của mình lên.
Bản danh sách của cô có nhiều thứ đến nỗi ghi kín đến 3 trang giấy. Khi cô đọc những điều phiền phức nhỏ mà chồng cô gây ra, cô nhận thấy chồng mình mắt rươm rướm.
“Sao vậy anh?” – cô hỏi.
“Không có gì,” – chồng cô nói – “Em cứ đọc tiếp đi.” Người vợ tiếp tục đọc cho đến hết 3 trang giấy những điều cô không hài lòng về chồng mình. Xong, cô để tờ giấy xuống bàn và đặt tay mình lên đó.
“Giờ anh đọc danh sách của anh đi và chúng mình sẽ nói chuyện về những thứ chúng mình viết ra nhé!” – cô vui vẻ nói.
Người chồng lặng lẽ nói: “Anh chẳng có gì trong danh sách của mình cả, anh nghĩ là em đã rất hoàn hảo theo cách của em rồi. Anh không muốn em thay đổi bất cứ cái gì vì anh hết. Em đáng yêu và tuyệt vời và anh sẽ không cố thay đổi điều gì ở em hết.”
Người vợ, trước sự thành thật của chồng và tình yêu sâu đậm anh dành cho cô cũng như cách anh chấp nhận con người cô, vội quay mặt đi và gạt nước mắt.