LTS: Lá thư này là của một bà mẹ gửi cho cô con gái khi về làm dâu nhà người.Trước
khi tôi về nhà chồng, mẹ đã gửi cho tôi một lá thư tay. Đọc xong, tôi đã khóc rất nhiều.
Bởi tình yêu và những lo toan, dự cảm của mẹ dành cho đứa con gái này.
Chẳng ai sinh ra mà hợp nhau anh nhỉ
Ngay từ khi tôi còn nhỏ, mẹ đã dạy tôi phải sống mạnh mẽ và sòng phẳng với cuộc đời.
Cho tới khi tôi bước chân rời xa vòng tay mẹ, người vẫn lo lắng và không ngừng nhủ tôi
phải vững vàng và hãnh diện tiến về phía trước.
Tôi xin trích gửi lá thư của mẹ tôi, như một sự cổ vũ âm thầm cho những bạn gái sắp
trở thành cô dâu và tiến vào lễ đường”.
Chúng tôi xin đăng tải lại nguyên vẹn nội dung lá thư mẹ gửi con gái sắp trở thành cô
dâu.
“Con gái yêu của mẹ!
Chỉ ngày mai thôi là con sẽ rời xa tổ ấm của mình để xây dựng một tổ ấm mới của riêng
con. Con đã lớn khôn, trưởng thành, trở thành một cô gái thông minh và hiểu biết.
Nhưng con à, mẹ chỉ muốn nói với con một điều nho nhỏ: hãy thoát ra khỏi những tù
túng tư tưởng mà người ta vẫn nặng nhọc khoác lên mình chúng ta – những người phụ
nữ, những người mẹ, người vợ. Hãy nhớ rằng chuẩn mực được đặt ra để dành cho số
đông, chỉ là số đông thôi, không phải là tất cả.
Bởi vậy, con không cần cố gắng để trở thành một người vợ chuẩn mực. Hãy cứ sống là
chính con, đúng với chính bản ngã của mình. Đừng vì bất cứ ai mà thay đổi, đừng vì bất
cứ ai mà hi sinh bản thân.
Chẳng gì đau khổ bằng việc hi sinh mình vì người khác. Bởi nếu họ thật sự yêu thương
con, nghĩ cho con, họ sẽ không để con phải hi sinh vì họ. Còn nếu con đã hi sinh vì họ,
chưa chắc họ đã hạnh phúc, còn con, chắc chắn con không thể hạnh phúc khi không
thể sống là chính mình.
Con biết không, cuộc sống này ngắn ngủi. Hãy làm những điều con muốn, và rồi người
khác cũng sẽ tìm được điều họ muốn cả thôi. Không ai thiếu ai mà chết cả.
Nhưng nếu con không còn là con nữa, con sẽ chết dần, chết mòn theo tháng năm. Và
khi ấy, con sẽ nhận ra rằng, không ai ở lại với ta trọn cuộc đời, trừ chính bản thân ta.
Bởi vậy, hãy yêu thương và đối xử tốt với chính mình, con ạ!
Cuộc sống hôn nhân không chỉ có bình yên và hạnh phúc mà còn có cả sóng gió, muộn
phiền và thậm chí cả đau thương. Người ta thường khuyên chúng ta rằng là phụ nữ,
hãy chịu thiệt thòi một chút, hãy nhẫn nhịn một chút để gia đình được yên ấm.
Nhưng mẹ lại khuyên con rằng hãy biết dũng cảm níu giữ, hoặc mạnh mẽ buông bỏ.
Mẹ sinh con ra không phải muốn con trở thành một người phụ nữ cam chịu và nhịn
nhục, mà để trở thành một người phụ nữ biết đấu tranh cho bản thân, đấu tranh cho
quyền được sống. Nhớ nhé! Sống đấy, không phải là tồn tại đâu!
Cuộc đời của chúng ta là hệ quả của một chuỗi các sự lựa chọn. Nếu con chọn sai, hãy
chọn lại cho đúng. Hãy dũng cảm sửa chữa sai lầm của mình, đừng chịu đựng mà sống
với nó mãi. Kể cả sai lầm đó là một cuộc hôn nhân đi nữa.
Hôn nhân hóa ra không thiêng liêng như người ta vẫn nói. Và sự gắn kết giữa hai con
người hóa ra cũng chẳng bền chặt như người ta vẫn tưởng. Mọi điều đều có thể xảy ra
con ạ.
Đó không phải là cái nhìn bi quan, đó là sự thật. Con nên đối diện với nó và đừng quá kì
vọng. Nếu con có một nhãn quan sáng suốt, con sẽ bình thản trước mọi sự và biết rằng
con hoàn toàn có thể tách mình ra khỏi mối quan hệ đó, rời khỏi mối liên kết đó khi nó
đã đủ lỏng lẻo.
Đừng cố thắt ghép những thứ đã rã rời, đừng cố níu giữ những người đã muốn xa rời
con.”